Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2009

Dòng sông Lam

Nguồn: http://www1.vietnamnet.vn/bandocviet/2009/02/827259/

16:17' 05/02/2009 (GMT+7)
- Chảy âm thầm và mãnh liệt men theo những miền quê hiền hậu, thủy chung với tất cả, sông Lam mang trong mình bầu tâm sự khó sẻ chia. Có khi cùng với những muộn phiền khó hiểu, sông lăn mình trong mùa lũ xả giận với con người.


Dòng sông Lam. (Ảnh VNN)

Tôi sinh ra trên một mảnh đất nghèo xứ Nghệ. Dòng sông Lam vắt ngang như một người mẹ chở che và bao bọc lấy làng quê.

Sông Cả, tên cũ của sông gợi một kí ức nguồn cội xa xưa. Bắt nguồn từ vùng Nậm Căn của đất Lào, phần chính của sông chảy qua Nghệ An. Không bao giờ cô độc, dòng sông Cả bao dung ôm lấy các con sông khác hợp thành một dòng sông lớn mải miết bồi đắp những vùng đất màu mỡ.

Tạo dựng được dáng hình của mình, Sông Cả lại đổi sang một cái tên gợi cảm hơn, quyến rũ hơn. Có lẽ một sự hồi sinh mới chăng?

Chữ Lam gợi ra bao sự dịu ngọt, trong trẻo và mát lành. Trẻ trung, sôi nổi, sông Lam đa tình bám theo những chân đèo, say sưa với những cuộc lãng du đi tìm miền đất lạ, cũng thích quẩn quanh trong những ngõ nhỏ bí ẩn trong hẻm núi. Dốc nhiều, thác nhiều, sông chia ra các nhánh lớn, nhỏ khác nhau rong chơi khắp mọi miền quê xứ Nghệ rồi rủ nhau thầm lặng hay ào ạt đổ ra biển Đông.

Chảy âm thầm và mãnh liệt men theo những miền quê hiền hậu, thủy chung với tất cả, sông Lam mang trong mình bầu tâm sự khó sẻ chia. Có khi cùng với những muộn phiền khó hiểu sông lăn mình trong mùa lũ xả giận với con người. Đa tình mà kín đáo, lẳng lơ nhưng rất mực chung tình, dịu dàng, đằm thắm nhưng không kém phần dữ dội mà mãnh liệt, ở sông, tôi tìm thấy một phần mảnh hồn tôi.

Tuổi ấu thơ tôi đê mê trong vòng tay ngọt ngào của nước. Hai tiếng thủy thần được sinh ra từ đó. Thủy thần xuất hiện chúng mày ơi! Chúng tôi dọa nhau làm nước bắn tung tóe. Thủy thần ở đâu? Ra giữa lòng sông chơi trốn tìm cùng tuổi thơ tôi. Tôi hòa tan mình vào dòng nước từ lúc lên tám. Tuổi thơ tôi vung vãi khắp nơi trên vùng sông nước này. Tìm giúp tôi đi thủy thần!

Ngoại tắm cuộc sống thơ bé của tôi bằng những buổi chiều hè nắng. Tôi đi mót củ khoai, bắt dế, còn ngoại ra sông gánh nước. Nước sông mát và trong lắm. Tôi chạy theo những con vật bé nhỏ lẩn mình trong cát. Tóm gọn một cách nhẹ nhàng, tôi lại thả ra. "Cố sức cày đất nghe mày! Gặp dã tràng nhắn giùm tao với!".

Dòng nước chảy trong tôi như một tiềm thức ẩn náu niềm thương nỗi nhớ. Đâu được gọi là mặc cảm trong tôi. Giữa dòng sông con người cảm giác mình bé nhỏ, cảm giác mình bị phạm tội.

Dòng sông chảy dọc kí ức tôi vừa dạt dào tươi mát vừa nóng bỏng, dữ dội. Và có cả cái giản dị của những mối tình thầm lặng nữa. Tất cả đem đến cho sông quê một cảnh sắc hữu tình. Mang theo nỗi niềm của người con gái mơ mộng, sông nằm nghiêng bên bãi cát đón mặt trời rơi vào lòng nó.

Tôi chơi vơi giữa cuộc đời chỉ mong có ngày về gội rửa tâm hồn mình bằng dòng nước bập bõm ngang lưng. Làng quê vẫn nghèo khó. Sông Lam vẫn một mực thủy chung và mỏi mòn chờ đợi một sự đổi khác sẽ đến với mảnh đất này. Tôi cũng sẽ đợi chờ một người mang tôi trở về với sông nước quê hương.
Huệ Nguyễn
free counters